Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Khoai tay nau qua ki co the gay ung thu

Các chuyên gia Anh phát hiện khoai tây được nấu quá lâu hoặc ở nhiệt độ cao trên 120 độ C dễ làm tăng nguy cơ ung thư. Cùng Tam Su Gia Dinh theo dõi về chủ đề này nhé!

Nguyên nhân khoai tây nấu lâu tăng nguy cơ ung thư là do hợp chất acrylamide, Tam Su Gia Dinh xin dẫn lời Cơ quan Tiêu chuẩn Thực phẩm Anh (FSA). Thí nghiệm trên chuột chỉ ra acrylamide ở mức cao gây tổn thương hệ thần kinh và dẫn đến ung thư. Đối với người, các nhà khoa học tin rằng acrylamide cũng dẫn tới hệ quả tương tự.


Ngoài khoai tây chiên cùng các thực phẩm từ khoai tây, acrylamide còn xuất hiện trong ngũ cốc (loại dùng để ăn sáng), bánh quy, bánh quy giòn, bánh mì giòn. Cà phê, đế pizza nấu sẵn, ô liu đen và thức ăn cho trẻ em làm từ ngũ cốc cũng chứa hợp chất này. Khoai tây nấu quá kỹ có thể gây ung thư..

Nếu được nướng, rán cho đến khi có màu nâu hoặc đạt độ giòn, nồng độ acrylamide của khoai tây, khoai lang, củ cải, củ cải đường, củ cải vàng, củ cải Thụy Điển sẽ tăng vọt. Bên cạnh nhiệt độ cao (trên 120 độ C), nấu quá lâu cũng đẩy acrylamide lên mức báo động.


Cơ quan Bảo vệ Môi trường Mỹ cho biết acrylamide "dường như gây ung thư cho người" còn Cơ quan Nghiên cứu Ung thư Quốc tế (IARC) thuộc Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) nhận định đó là "một chất ung thư tiềm năng". Việc chế biến các mon ngon ngay tet cũng đặc biệt phải chú ý đến việc này.

Nhằm bảo vệ sức khỏe, FSA khuyến cáo người dân nên ngừng rán, nướng, rang khi thực phẩm chuyển màu vàng chứ không chờ đến lúc nâu sẫm đồng thời ưu tiên luộc, hấp và quay lò vi sóng. Ngoài ra, không trữ khoai tây trong tủ lạnh mà để nơi tối, mát với nhiệt độ trên 6 độ C.

Nhung cach bo sung vitamin C cho be khoe manh

Trẻ dưới 12 tuổi cần bổ sung 75mg - 120mg vitamin C mỗi ngày; nên hấp rau củ, ăn cả quả thay vì chỉ uống nước ép... Hãy cùng Tam Su Gia Dinh theo dõi những cách bổ sung vitamin C độc đáo nhé!

Ngoài công dụng tăng cường hệ miễn dịch, vitamin C còn là cầu nối giúp cơ thể hấp thu canxi để phát triển hệ xương - răng, sắt tham gia tạo máu. Dưỡng chất này còn tham gia quá trình tổng hợp collagen, phát triển các mô và thúc đẩy làm lành vết thương.

Trẻ còi xương, chậm lớn, hay ốm thường do thiếu hụt các vi chất dinh dưỡng, trong đó có vitamin C. Thống kê của Tam Su Gia Dinh cho thấy, có đến 51% trẻ thành thị và 64% trẻ nông thôn Việt Nam thiếu lượng vitamin C cần thiết.


Cơ thể trẻ không thể tự tổng hợp vitamin C. Chúng lại dễ hao hụt trong quá trình bảo quản hoặc chế biến thức ăn. Nhiều trẻ cũng từ chối ăn các loại rau củ quả chứa nhiều dưỡng chất này. Tất cả những điều này là nguyên nhân khiến trẻ thiếu hụt vitamin C, dẫn tới sức đề kháng kém. Trẻ còi xương, chậm lớn, hay ốm thường do thiếu hụt các vi chất dinh dưỡng, trong đó có vitamin C.

Công dụng hồi phục sức khỏe sau ốm của vitamin C thường kéo dài sau 3-5 ngày sử dụng. Vì vậy, mẹ nên chủ động bổ sung vitamin C mỗi ngày cho trẻ, thay vì đợi con bệnh mới nạp bù. Theo khẩu phần dinh dưỡng được khuyến nghị (RDA), nhu cầu vitamin C mỗi ngày của trẻ dưới 12 tuổi vào khoảng 75mg-120mg. 


Trái cây và hoa quả chín (cam, chanh, ổi, đào, đu đủ, mận, cherry, sơri, cải xoăn...) có hàm lượng vitamin C nhiều hơn so với quả xanh hoặc chưa chín hẳn. Trung bình, lượng vitamin C trong mỗi loại quả kích thước vừa như cam là 70mg; quýt, ổi xanh chứa 50mg, kiwi có 64mg…

Nước ép trái cây, hoa quả đóng hộp hoặc đông lạnh, thường hao hụt khá nhiều vitamin C. Vì vậy, mẹ nên cho trẻ dùng luôn cả cái lẫn nước, thay vì chỉ uống nước ép trái cây, bởi vitamin C có nhiều trong phần cái hơn. Đối với các loại thực phẩm khác như thịt cá, rau củ, mẹ có thể hấp hoặc xào với dầu thực vật trong khoảng thời gian ngắn để không làm mất lượng vitamin C quý giá. Hãy luôn chế biến các mon ngon ngay tet đảm bảo đầy đủ vitamin C cho bé nhé!

Chế độ dinh dưỡng đa dạng rau củ quả, giàu vitamin và khoáng chất, sẽ giúp trẻ khỏe mạnh hơn. Nếu công việc bận rộn, mẹ có thể sử dụng các chế phẩm bổ sung khác như sirô, vừa tiện lợi cho mẹ lại đảm bảo trẻ hấp thu đủ lượng vitamin C cần thiết. Tuy nhiên, nên chọn loại sirô có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, được bác sĩ tư vấn và kê đơn.

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Ban trai muon toi lam ban voi nguoi yeu cu

Nhiều lần tôi hỏi sao anh không yêu cô ấy tiếp, anh trả lời rằng tôi với anh mới là nợ vợ chồng. Mong Tam Su Gia Dinh và các bạn đọc có thể cho tôi lời khuyên vào lúc này!

Tôi 21 tuổi, còn anh 26 tuổi. Anh bảnh trai, có gu ăn mặc rất thời trang nên khá trẻ so với bạn bè cùng lứa. Tôi quen anh khi mới học lớp 11 và anh là sinh viên năm cuối, đến nay chúng tôi đã yêu nhau hơn 4 năm. Tôi thật lòng yêu anh rất nhiều. Hơn 4 năm qua, anh đối xử với tôi rất tốt. Anh lo lắng, chăm sóc tôi từng ly từng tí. Bạn bè luôn chọc tôi sẽ không lớn nổi nếu anh cứ cưng chiều tôi như thế, dù vậy tôi luôn thấy hạnh phúc vì điều đó. Anh là người thứ hai tôi quen, trước anh tôi có quen một người thời gian ngắn. Tam su tinh yeu bắt đầu từ học trò đó cũng khiến tôi bị tổn thương bởi có lẽ do tôi quá thật thà, nhưng từ khi anh đến đã xóa hết những đau đớn và hoài nghi trong tôi. Chúng tôi ít khi cãi nhau, trong suốt thời gian qua anh chưa từng lừa dối tôi quen thêm ai khác, dù tôi nghe kể khi trước anh rất lăng nhăng.


Tôi có hỏi anh chỉ nói khi trước anh còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ nên ham chơi, bây giờ anh xác định tôi là vợ sau này nên không muốn vợ mình bị tổn thương. Anh luôn phấn đấu trong công việc, anh có công việc ổn định với mức lương cao. Cuộc sống tôi hiện tại là anh lo toan chứ không phải ba mẹ tôi nữa. Anh nói tôi là vợ anh thì anh phải lo, ba mẹ nuôi như vậy đủ rồi. Bình thường anh là người vui vẻ, hay bày đủ trò để chọc tôi vui. Trong anh như có hai con người hiện diện, lúc làm việc hay giải quyết vấn đề, nghiêm túc, chín chắn; khi thoải mái anh như một đứa trẻ, hết nghịch cái này đến cái khác. Có lẽ vì thế mà tôi chưa bao giờ thấy nhàm chán khi bên cạnh anh.

Anh còn là một người thật sự lãng mạn. Không ít lần tôi phải bật khóc vì quá xúc động trước những việc anh làm cho mình. Dẫu có nhiều cô gái thích nhưng anh đều từ chối cả. Anh đưa cả tài khoản mạng xã hội cho tôi, điện thoại anh cũng cài đặt vân tay tôi. Bạn bè rủ đi họp lớp, anh không bao giờ đi mà không có tôi, trừ vài lần anh đi họp lớp có lưu ý yêu cầu các thành viên phải đi một mình. Thời gian, lịch anh đi làm như thế nào đều nói tôi nghe cả, đi đâu hay làm gì anh cũng đều hỏi qua ý kiến tôi. Đối với tôi, chỉ cần anh như vậy là quá tuyệt rồi. Tôi có thể cảm nhận được anh chân thành và thương yêu tôi như thế nào.


Có một chuyện ở anh mà tôi mãi vẫn không có câu trả lời. Anh có một cô bạn, đó là người anh yêu đơn phương nhiều năm trước khi gặp tôi nhưng người ta chỉ xem anh là bạn thân. Nghe một người bạn thân khác của anh kể, anh từng yêu say đắm người con gái đó rất nhiều và sẵn sàng vì cô ấy mà làm tất cả. Khi trước anh quen hết người này đến người kia cũng chỉ để khỏa lấp nỗi đau khi không được cô ấy chấp nhận. Có thể anh từng rất tệ, là kẻ khốn nạn với biết bao cô gái khi trước nhưng phía sau đó anh luôn tam su với người bạn vì cô gái kia. Chính vì anh từng yêu cô ấy nhiều như thế nên tôi mới ghen. Tôi muốn anh chấm dứt với cô ấy hẳn, anh xin tôi đừng bắt làm điều đó. Anh bảo bây giờ hoàn toàn chỉ xem cô ấy là bạn, không có ý muốn là người yêu, cô ấy là một người bạn thật sự rất tốt với anh từ trước giờ nên anh không muốn mất.

Nen tranh viec ket ban voi tinh cu de gay ra hau qua dang tiec

Nếu người cũ có ý tốt, họ sẽ không để bạn rơi vào tình huống khó xử. Họ sẽ không nói những câu xoáy vào bạn đời của bạn hoặc có hướng kết tội bạn đời của bạn. Đây là một lời chia sẻ mà một độc giả đã gửi tới cho Tam Su Gia Dinh mới đây.

Mấy ngày nay đọc mục Tam Su tôi thấy nhiều chuyện ngoại tình, tình cũ chiếm đa số. Theo kinh nghiệm của tôi (gần 50 tuổi) thì việc liên lạc để giữ mối quan hệ bạn bè với tình cũ cần phải cân nhắc, phải biết được người ta có ý tốt với mình hay chủ ý phá hoại gia đình mình. Không phải ai cũng đủ tỉnh táo để nhận ra vấn đề. Nếu người cũ có ý tốt, họ sẽ không để bạn rơi vào tình huống khó xử. Họ sẽ không góp ý (khi cần tư vấn) hoặc nói những câu xoáy vào bạn đời của bạn hoặc có hướng kết tội bạn đời của bạn, họ sẽ có những lời khuyên theo hướng mở rộng để tìm ra vấn đề, giúp xây dựng gia đình bạn, họ sẽ không đề cao bạn hoặc họ. Đa số những người bạn (tình cũ) như thế này sẽ gặp bạn tình cờ hoặc không chủ động tìm bạn, họ sợ bạn gặp rắc rối. Khi nói chuyện với bạn họ sẽ không dùng những từ dễ gây hiểu lầm, giọng điệu của họ sẽ rõ ràng chứ không nhõng nhẽo hoặc dùng “ngôn ngữ cơ thể”.


Nếu người cũ cố tình liên lạc với bạn nhờ vả hoặc có mục đích rõ ràng thì phải xem lại, vì trước khi gặp họ đã chuẩn bị sẵn tư tưởng để đối phó với bạn đời của họ hoặc bạn đời của bạn. Khi bạn tam su tinh yeu, cần tư vấn thì tính cách, hành xử trái ngược với người ở trên, khi có cơ hội là họ ghim tội ngay cho bạn đời của bạn, tỏ vẻ giống như là vì bạn (nhưng thực tế họ chẳng quan tâm bạn nghĩ gì, khó xử hay không, nếu bạn càng khó xử họ càng làm, chỉ khi sợ bạn đời họ biết hoặc họ sẽ bị tổn hại gì đó mới dừng lại). Họ sẽ nói sao cho gia đình bạn đảo lộn, không có ý xây dựng mà chỉ có ý tàn phá và đa số là người thù dai, mưu mô, hay nói dối (trong thời gian yêu nhau trước khi lập gia đình từng nói dối với tình cũ). Họ sẽ sử dụng ngôn ngữ cơ thể nhiều hơn, không ngại thể hiện tình cảm với bạn như lời nói, giọng điệu… Nếu gặp dạng người này tốt tránh xa, vì họ sống không thật, giả tạo.


Xin nói thêm là anh không có bạn, ngoại trừ người bạn thân kia và cô ấy. Các bạn cũ chỉ rủ đi họp lớp chứ bình thường anh không nói chuyện. Không phải vì anh chơi xấu với bạn bè mà vì anh sợ đi với bạn không có thời gian dành cho bạn gái, nên dần họ cũng quên anh. Vì yêu anh nên tôi cố gắng tin tưởng, nhưng tôi vẫn ghen với cô ấy dẫu biết bây giờ cô ấy đã có người yêu. Nhiều lần tôi hỏi sao anh không yêu cô ấy tiếp, anh trả lời rằng tôi với anh mới là nợ vợ chồng. Khi tôi đến, tự dưng anh muốn dừng chân và chăm sóc tôi dù tôi chẳng có gì nổi bật so với những cô đeo đuổi anh trước đây (tự tôi thấy vậy, tôi không xinh đẹp như họ, gia cảnh, học hành bình thường, kém trong khoản thể hiện tình cảm, vụng về đến nỗi anh vẫn hay làm thay tôi mọi thứ). Anh có nói muốn tôi làm bạn với cô ấy nhưng suốt hơn 4 năm qua tôi không chịu. Tôi có quá ích kỷ với anh không? Bây giờ tôi có nên hoàn toàn tin tưởng anh và làm bạn với cô ấy như anh muốn không?

Mong mọi người có thể rút ra được kinh nghiệm và xử lý tình huống của mình. Không khó để nhận ra những người này đâu. Năm hết tết đến rồi, chúc mọi người sức khoẻ, hạnh phúc và thành công.

Toi dau kho trong cuoc song hon nhan ep buoc

Tôi thấy thương phận mình vì lấy chồng cũng không được quyền lựa chọn (do mẹ ép lấy vì gia đình khó khăn). Tôi từng hận mẹ vì đã đẩy tôi vào hoàn cảnh như hiện tại. Mong Tam Su Gia Dinh và các bạn đọc có thể cho tôi lời khuyên vào lúc này!

Tôi 35 tuổi, chồng hơn 8 tuổi. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi ngày càng nặng nề và căng thẳng, lý do rất đơn giản là chúng tôi không hợp nhau. Những chuyện tưởng chừng rất bình thường nhưng với chồng tôi lại là điều không thể chấp nhận được. Anh ấy là mẫu người đàn ông chịu khó nhưng ăn nói thô thiển và đặc biệt rất vũ phu. Khi vợ chồng cãi nhau anh dùng toàn lời lẽ rất cộc cằn, xúc phạm đến người khác. Chính vì vậy, thú thật cho đến giờ tôi đã không còn tình cảm gì với chồng (tôi không ngoại tình). Nhiều lúc tôi nghĩ đến ly hôn nhưng lại sợ nhiều thứ: sợ con cái học hành sa sút, sợ cha mẹ tuổi già nghĩ ngợi khi họ luôn coi tôi là niềm tự hào, sợ mang tiếng giáo viên mà lại bỏ chồng… Tôi thấy quá bế tắc bởi chúng tôi không hề có hanh phuc gia dinh gì cả.


Đã có lúc tôi mong được ngủ một giấc dài mà không bao giờ tỉnh dậy vì chẳng biết phải làm sao. Tôi thấy thương phận mình vì lấy chồng cũng không được quyền lựa chọn (do mẹ ép lấy vì lúc đó hoàn cảnh gia đình khó khăn, không thể xin được việc cho tôi). Tôi từng hận mẹ vì mẹ đã đẩy tôi vào hoàn cảnh như hiện tại. Nhưng lúc này đây khi cuộc sống hôn nhân của tôi căng thẳng, người tôi nghĩ đến nhiều nhất lại là mẹ. Tôi lo sợ mẹ sẽ không chịu được cú sốc này, nhưng chẳng lẽ tôi cứ phải sống trong vỏ bọc hạnh phúc cho gia đình tự hào mà hủy hoại hạnh phúc của bản thân sao? Tôi quá bế tắc, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Tôi quyết định ra tết sẽ gửi cả 3 bé vào chùa nhờ thầy nuôi giúp để đi làm trả nợ dần, đến khi xong tôi sẽ đón các con về. Dù 3 năm hay 5 năm tôi cũng sẽ cố gắng, rất cám ơn mọi người đã cho tôi thấy thế gian còn tình người, cũng có nhiều bạn chỉ trích nhưng tôi không quan tâm vì họ đâu hiểu cho nỗi khổ của tôi, nên họ cứ nói theo nhận định cá nhân và theo cái ý nghĩ trên lý thuyết của họ.


Một điều nữa tôi muốn thông tin đến mọi người rằng người đã đẩy tôi vào hoàn cảnh này con chị ta bệnh ung thư máu cần tiền điều trị nên chị gạt tôi. Chứ chị biết nói ra tôi không thể giúp chị tất cả số vốn tôi đã vay mượn họ hàng, vì thế chị mới làm liều. Tôi luôn hy vọng gặp lại để đòi chị được bao nhiêu đỡ bấy nhiêu nhưng giờ không hy vọng và cũng không thể làm gì trong lúc này. Tôi chỉ mong chị sớm vượt qua vì chị chỉ có một mẹ một con, chồng chị đã bỏ chạy theo người khác. Chồng tôi đã mất trong một tai nạn lao động nên chúng tôi đều là những người mẹ đơn thân. Tôi không muốn chết đi mà bỏ lại con mình, tôi thấy sự sống đáng quý, còn sống ngày nào tôi sẽ cố gắng ngày đó. Năm mới chúc mọi người có một cái tết thật ấm áp và hạnh phúc bên gia đình. Cám ơn Tam Su Gia Dinh đã giúp tôi chia sẻ tâm sự này để mở ra con đường sáng.

Luu y ve thuc pham trong ngay Tet cho nguoi tieu duong

Nếu không ăn một chén cơm có thể đổi thành 7 cái bánh tráng cuốn với ½ chén bún kèm đồ ăn; giò thủ, chả lụa mỗi lần ăn khoảng 50-100 g, dùng 1-2 lần trong dịp Tết. Cùng Tam Su Gia Dinh tìm hiểu hiểu những điều cần lưu ý này nhé!

Ngày Tết mọi người thường sum vầy cùng nhau bên mâm cơm, bánh mứt, chén trà, ly rượu. Nhịp sinh hoạt có phần đảo lộn, ngủ trễ hơn, dậy muộn hơn. Bữa ăn khó có thể giữ được sự ổn định như hàng ngày. Những mon ngon ngay Tet thường nhiều chất bột đường như bánh chưng, bánh tét, bún khô, bún tươi, bánh tráng, củ kiệu, dưa hành, bánh mứt, trái cây… và nhiều chất béo như thịt kho tàu, giò thủ, lạp xưởng, chả lụa, các món chiên xào.


Nếu không biết cách kiểm soát số lượng các món ăn cũng như giữ ổn định lịch sinh hoạt, đường huyết có thể xuống thấp hoặc tăng cao dẫn đến nhập viện. Để ngày Tết được vui vẻ trọn vẹn, người bệnh tiểu đường nên quan tâm những vấn đề sau:

1. Ước lượng thực phẩm được ăn
Nếu đường huyết ổn định, cảm thấy khỏe với chế độ ăn đang có thì không cần xem xét lại số lượng thực phẩm được ăn hàng ngày. Những ai có đường huyết chưa ổn định, có thể tham khảo bảng.

2. Những lưu ý về bữa ăn
Bánh chưng, bánh tét là những món sử dụng nếp chứa rất nhiều tinh bột trong một miếng nhỏ. Nếu muốn ăn hãy xem bảng quy đổi để tránh việc ăn quá mức. Nên ăn ít hơn số lượng cho phép một chút. Củ kiệu, dưa hành, bánh mứt rất nhiều đường, người có bệnh nên hạn chế, có thể ăn một chút cho có hương vị Tết. Tổng số lượng ăn của những loại trên không quá một muỗng mỗi bữa. Tam Su Gia Dinh xin đưa ra một số lưu ý tới cho các bạn đọc

Những món như bún khô, bún tươi, bánh tráng được xem tương đương cơm. Ngày Tết mọi người thường có thói quen ăn thịt, trứng cuốn bánh tráng với cả bún khô hoặc bún tươi. Khi tính toán khẩu phần ăn cần tính cả 2 món. Cụ thể 1 chén cơm tương đương 1 chén bún khô trụng, 1 chén cơm tương đương 14 cái bánh tráng loại nhỏ. Như vậy nếu bữa đó không ăn 1 chén cơm có thể đổi thành 7 cái bánh tráng cuốn với ½ chén bún kèm đồ ăn.

Trái cây nên chọn những loại trái ít ngọt. Dù trái cây ngọt hay ít ngọt, nên ăn 1 lần 1 suất trái cây, ăn nhiều lần trong ngày nhưng không quá số suất trái cây cho phép trong ngày (theo bảng ước lượng thực phẩm được ăn). Lạp xưởng, giò thủ, chả lụa được xếp vào nhóm chất đạm. Một cây lạp xưởng tương đương 50g thịt nạc nhưng do lạp xưởng chứa lượng mỡ quá lớn và quá nhiều muối, không tốt cho người có bệnh đái tháo đường nên lượng ăn cho phép là không quá ½ cây. Giò thủ, chả lụa cũng vậy, số lượng ăn 1 lần nên khoảng 50-100g. Tất cả các món trên chỉ nên ăn 1-2 lần trong dịp Tết.

3. Những lưu ý khác về thói quen sinh hoạt
  • Hãy nhớ ăn đủ bữa và cố gắng ăn số lượng không thay đổi so với ngày thường, tăng cường rau (đủ 400g rau/ngày).
  • Uống đủ nước 1,5-2 lít mỗi ngày.
  • Rượu không quá 2 ly nhỏ, bia không nhiều hơn 1 lon/ngày.
  • Uống thuốc và chích insulin theo đúng toa thuốc đã hướng dẫn.
  • Không thức khuya để tránh tăng đường huyết do stress.
  • Duy trì thể dục trước đây hoặc đi bộ ít nhất 30 phút/ngày.
Nếu đi du lịch, người có bệnh cố gắng duy trì sự cố định của giờ ăn. Hoặc có thể ăn 4 cái bánh loại dành cho người đái tháo đường kèm 1 hộp sữa không đường để tránh hạ đường huyết. Sau khi ăn như vậy đến bữa ăn chính chỉ ăn ½ số lượng của bữa ăn hàng ngày.

Co nen ly hon nguoi chong luoi nhac kiem tien

Ngoài vấn đề trong công việc anh lười nhác ra thì mọi mặt khác người ngoài nhìn vào không ai nói anh là người chồng tồi. Tất cả những gì tôi cần nhờ anh đều làm. Tôi cần phải làm gì bây giờ thưa các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh!

Thưa các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh, vợ chồng tôi chung sống đã 4 năm, có con trai gần ba tuổi. Khi yêu tôi không nghĩ rằng lấy nhau về anh lại trở thành một người lười lao động đến vậy. Anh cũng yêu thương tôi và con, các bạn đừng bảo là nếu yêu vợ thương con sao lại không lo làm việc phụ giúp vợ tài chính, vì tôi sống với anh nên hiểu bản chất con người anh không đến nỗi tệ bạc, có những việc anh chăm chú làm thì không ai làm lại bằng. Thật sự tôi nuôi con phần nhiều. Bao chi phí cho con và cho bản thân chỉ một mình tôi kiếm được và tiết kiệm nên có, anh một năm đi làm chừng vài ba tháng là cao. Làm bao nhiêu anh cũng đưa tôi một phần và giữ lại tiêu một phần chứ cũng không bài bạc, rượu chè hay cá độ.


Con người của anh sĩ diện, đứng núi này trông núi nọ, anh có ý chí và quyết tâm nhưng không bao giờ làm được. Ngoài những vấn đề trong công việc anh lười nhác ra thì mọi mặt khác người ngoài nhìn vào không ai nói anh là người chồng tồi. Tất cả những gì tôi cần nhờ anh đều làm. Con anh nâng niu dịu dàng, yêu thương hết mực, không dám làm con buồn. Nhưng tôi nghĩ có phải do anh không kiếm ra đồng tiền nên anh dễ chịu như vậy? Tính anh nhỏ nhẹ bao nhiêu thì tôi cộc cằn, nóng nảy bấy nhiêu. Cái gì trên đời này cũng vậy, gia đình có hạnh phúc mà không có tiền cũng chán. Huống chi một mình tôi gánh hết trách nhiệm nuôi con.


Tôi là công nhân lương 5, 6 triệu chứ bao nhiêu mà lo cho cả con lẫn bản thân nữa. Tôi từng chia tay nhiều lần nhưng rồi nghĩ con quấn cha, nghĩ về khoảng thời gian yêu nhau nhiều kỷ niệm, nghĩ về những điều tốt khác mà anh làm cho tôi trong khi những ông chồng khác có tiền chưa chắc đã dành cho vợ mình, tôi lại buồn và quay lại với anh. Thậm chí lúc này tôi có ý định cứ sống với anh cho con đầy đủ một không gian hanh phuc gia dinh, anh làm được bao nhiêu thì làm, vì thật sự ngoài vấn đề này ra tôi không biết lấy thêm lý do gì nữa để đưa đơn ly dị ra tòa cả. Tôi khó xử quá.

Toi muon li hon moi khi nhin thay nguoi dep hon vo

Đôi khi vào các cửa hàng gặp các cô bán hàng, nhân viên bình thường thôi tôi cũng cảm thấy ngoại hình được lắm, ăn nói lại hay hơn vợ tôi. Tôi phải làm gì bây giờ đây, mong các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh có thể cho tôi lời khuyên hữu ích trong hoàn cảnh này.

Gửi Tam Su Gia Dinh và các bạn đọc. Năm hết tết đến nhìn lại hoàn cảnh của tôi mà cảm thấy rối bời. Tôi có người vợ nhỏ nhắn, hiền dịu, rất thương yêu chồng, là người phụ nữ của gia đình, biết chăm lo cho con và đó cũng là lý do tôi quyết định lấy cô ấy về làm vợ. Thế nhưng lấy nhau về rồi cuộc sống sau hôn nhân không có màu hồng, nhiều vấn đề nảy sinh như quản lý tiền bạc, gia đình nội ngoại, nhiều tính cách cá nhân mâu thuẫn xảy ra. Quê quán chúng tôi xa nhau nên vấn đề về thăm tết bố mẹ cũng không thuận tiện. Cô ấy cũng không phải là mẫu phụ nữ lý tưởng của tôi; nhan sắc, tính cách, suy nghĩ khác nhau, cái tôi của cả hai khá cao nên thường cãi nhau.


Gia đình vợ nghèo nên cô ấy không được ăn học đầy đủ như người ta, công việc cũng bình thường, thu nhập phụ thuộc chồng, tính cách không khéo ăn nói. Nhiều người sẽ nói thế sao tôi lúc xưa lại lấy cô ấy về? Tôi chịu trách nhiệm về quyết định này, nguyên nhân cũng do chưa có kinh nghiệm chín chắn, chưa yêu nhiều trước đây, quyết định nóng vội, do gia đình hối thúc lấy vợ khi đã lớn rồi. Bản thân cũng không đến nỗi, có ngoại hình, thu nhập khá, tính cách tốt; tôi cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ mong muốn lấy được cô vợ cùng quê, ngoại hình xinh và cao ráo, không phải hotgirl gì cả, đôi khi vào các cửa hàng gặp các cô bán hàng, nhân viên bình thường thôi tôi cũng cảm thấy ngoại hình được lắm, ăn nói lại hay hơn vợ tôi.


Bây giờ tôi phải làm sao khi cảm thấy mọi thứ không như ý muốn? Tôi khi lựa chọn sai thứ gì trong cuộc sống như là ngành học, công việc, tài sản có thể sửa chữa, mua sắm lại; còn vợ lấy về đâu có thay đổi được. Tình nghĩa vợ chồng, con cái đâu dễ thay đổi. Tôi vẫn muốn tiếp tục giữ gìn gia dinh nhỏ của mình nhưng buồn mỗi khi nghe người thân, bạn bè nói sao lại lựa chọn thế, không xứng với tôi. Rồi thấy vợ hay bạn gái người khác, hoặc đi đường gặp ai đẹp hơn vợ mình thì tôi lại có ý nghĩ muốn thay đổi. Có người sẽ nói tôi ''đứng núi này trông núi nọ'', tôi thấy không phải đâu, tôi cũng không phải người đào hoa hay đa tình gì cả. Để lấy một người vợ đâu có đơn giản, rất nhiều thủ tục, tôi cũng không muốn điều này xảy ra đâu. Tôi phải làm như thế nào để giải quyết vấn đề này? Tiếp tục sống như thế hay là tìm giải pháp mới?

Phan boi vo de ngoai tinh voi nguoi dan ba xa chong

Hai lần quan hệ với cô ấy tôi thấy mình có lỗi với vợ con. Vợ tôi xinh đẹp, giỏi giang, yêu tôi hết lòng. Có nên tiếp tục với cô gái kia khi cả hai chỉ vì tình dục? Mong các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh có thể cho tôi lời khuyên hữu ích trong hoàn cảnh này.

Gửi Tam Su Gia Dinh, Tôi và vợ lấy nhau được 10 năm, chúng tôi có với nhau hai con, thằng lớn học lớp 3, thằng thứ hai học mẫu giáo lớn. Chúng tôi phấn đấu mua được hai mảnh đất mặt đường bằng chính đồng lương cùng tích góp. Nhu cầu sinh lý của tôi lại cao, trong khi thời gian gần đây (2 năm) vợ tôi thường bị bệnh phụ nữ, không đáp ứng được chuyện chăn gối. Vợ nhiều lần đi khám nhưng các bác sĩ bảo không bị sao.


Qua mạng xã hội, tôi tình cờ quen được một cô gái có một con và chồng làm xa nhà. Chúng tôi gặp và nói chuyện với nhau, tôi cảm nhận cô ấy thích mình. Tôi hơn cô ấy 8 tuổi, một thời gian sau cũng nảy sinh tình cảm với cô ấy. Chuyện gì đến sẽ đến, một lần cô ấy lên thăm tôi ở chỗ làm việc và chúng tôi đã quan hệ với nhau. Có lần đầu rồi lại có lần thứ hai chúng tôi vượt quá giới hạn. Giờ đây tôi rất lo lắng, cô ấy không cần tiền, chỉ mong thi thoảng được gặp tôi. Hai lần quan hệ với cô ấy tôi thấy mình có lỗi với vợ con. Vợ tôi xinh đẹp, giỏi giang, yêu tôi hết lòng. Theo các bạn bây giờ tôi phải làm như thế nào? Có nên tiếp tục mối quan hệ với cô gái kia nữa không khi cả hai chỉ vì tình dục. Cảm ơn bạn đọc.


Tôi cũng không hiểu sao chồng tôi có ăn học, địa vị, ngoại hình mà không có người yêu tới khi cưới tôi. Mẹ chồng tôi hình như có chút nghi ngờ khi đòi gả em chồng cho một Việt kiều qua Mỹ sống. Chồng tôi kịch liệt phản đối với lý do không muốn em gái lấy chồng xa. Anh và em gái thường xuyên nằm chung võng, có khi nằm áp vào tay chồng tôi trước mặt cả nhà. Mẹ chồng có nhắc nhở nhưng anh nói từ xưa hai anh em đều vậy, có khi còn ngủ chung. Đôi khi mối quan hệ me chong nang dau cũng bị ảnh hưởng ít nhiều từ chuyện này. Anh nói anh thích thế, tôi cũng mong là do họ từng du học nên cử chỉ thoáng và anh em họ thương nhau bằng tình thương trong sáng, còn nếu là thật tôi chỉ mong nhà chồng tìm cách tách họ ra dần, anh và em gái mình sẽ còn lý trí nhận ra những việc mình làm. Xin cảm ơn.

Lam sao de co the to tinh voi co ban dong nghiep de thuong

Anh nhớ hình ảnh một cô giáo xinh xắn đang giảng bài, một cô bạn đồng nghiệp luôn vui vẻ, hòa đồng với mọi người, trong đó có cả anh. Tôi hi vọng có thể chia sẻ câu chuyện của tôi vô cùng đơn giản và gần gũi với các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh.

Anh biết em từ khi mới đặt chân vào trường nhận việc theo sự phân công từ Sở giáo dục. Ngày đầu tiên được gặp em, người đồng nghiệp cùng chung tổ Địa dễ thương, dáng vẻ ưa nhìn, giọng nói ngọt ngào như cuốn hút tâm hồn anh. Em hồn nhiên, vui vẻ, hòa đồng, đã làm quen với anh bằng một câu hỏi hồn nhiên: "Bạn tên gì, sinh năm nào". Cảm giác thật thân quen làm sao, nhưng đó chỉ là ấn tượng ban đầu. Dần dần, khi công việc cũng đi vào ổn định thì chúng ta tiếp xúc với nhau nhiều hơn. Ban đầu anh thích nhất cách xưng hô "tớ, cậu'' của em (em người gốc Bắc, anh người miền Nam). Anh ấn tượng nhất ở em là sự nhanh nhẹn trong công việc, ứng xử tinh tế với đồng nghiệp, dạy học cuốn hút học sinh khiến nhiều lúc anh thầm mong mình được như em. Anh cũng không biết đã thích em từ lúc nào, nhưng có lẽ tình cảm nảy sinh tự nhiên nơi con tim này. (Các bạn có thể chia sẻ câu chuyện của mình với Tam Su Gia Dinh để có được nhiều đóng góp ý nghĩa cho hoàn cảnh của bản than)


Em có cái tên rất đẹp, cái tên của một loài chim biển. Anh chỉ biết rằng chúng mình quen nhau nhiều hơn từ khi em với anh cùng đi học thêm tiếng Anh vào buổi tối, bởi em đang học lên thạc sĩ và cũng muốn cải thiện vốn tiếng Anh. Anh cũng thấy thích thú điều đó và rồi chúng mình đi học chung với nhau cũng được một thời gian. Ở trên trường, nhiều lúc em giúp anh chấm bài, anh dạy thay cho em những khi em bận rộn như đi học thạc sĩ. Anh cũng nhiều lúc muốn bày tỏ tình cảm nhưng con tim dường như loạn nhịp khi nhìn thấy em. Đến một ngày sau Tết năm ngoái, anh đã nói thích em, em từ chối chỉ xem anh như một người anh trai, một người bạn thân và là đồng nghiệp chung tổ. Anh thấy hơi buồn một chút nhưng vẫn thấy mến em bởi nhiều lúc thấy hình bóng em luôn xuất hiện trong tâm trí anh.


Anh nhớ hình ảnh một cô giáo xinh xắn đang giảng bài, một cô bạn đồng nghiệp luôn vui vẻ, hòa đồng với mọi người, trong đó có cả anh. Anh nhớ những khi được chở em trên xe máy về nơi em ở trọ, đó là lúc anh cảm thấy hạnh phúc nhất, hoặc những khi cùng ngồi uống nước với em trong quán cà phê hay đi ăn chung. Anh biết em là cô gái giỏi giang, tự lập từ khi còn học đại học và đi làm xa quê hương, còn anh lại là một chàng trai hậu đậu, khờ khạo, vụng về nên nhiều lúc muốn sửa đổi bản thân cho xứng đáng với em, để anh có thể nói lên những lời tam su tinh yeu nơi đáy lòng này. Anh nhớ những khi em nói đùa rằng em mới là “chị của anh” vì sự thật là em sinh trước anh vài tháng. Anh thích những khi em có cử chỉ hồn nhiên như vậy, điều đó càng làm con tim anh xao xuyến. Anh đang có cảm giác yêu đơn phương em và muốn nói: “Anh yêu em” nhưng sao không đủ can đảm để nói nên lời. Giờ anh chỉ thầm mong được nhìn thấy em, cùng em chuyện trò và bày tỏ tình cảm .

Hanh phuc khi duoc ben chong con don them mot cai Tet

Khuôn mặt anh hiền từ, trái tim nhân hậu, chỉ có anh mới chịu được cái tính khùng khùng nắng mưa thất thường còn hơn thời tiết thay đổi của em.

Chồng yêu! Sắp hết một năm nữa rồi, ngày mai là ngày cuối cùng em kết thúc một năm làm việc để trở về bên mái ấm của chúng mình, tất bật lo toan đưa không khí tết về nhà và những điều hanh phuc gia dinh của chúng ta. Vợ chồng mình đã bên nhau 9 cái tết rồi anh nhỉ, bao nhiêu khó khăn, thăng trầm, hạnh phúc mà vợ chồng mình cùng nhau trải qua càng làm cho tình cảm thêm gắn bó. Hôm nay tự nhiên em ngồi trong phòng làm việc và nghĩ: Tại sao lại để cuộc sống cuốn mình đi nhanh thế, đã lâu rồi không nói lời yêu thương với chồng đến nỗi không biết phải bắt đầu nói với nhau như thế nào nữa.


Lúc này đây em cảm thấy yêu anh nhiều, chồng của em. Khuôn mặt anh hiền từ, trái tim anh nhân hậu, chỉ có anh mới chịu được cái tính khùng khùng nắng mưa thất thường còn hơn thời tiết thay đổi của em. Trái tim em vốn chịu nhiều tổn thương do hoàn cảnh, đã mang vết sẹo không lành, lâu lâu lại đau nhói, buồn và hay suy nghĩ, rồi cũng lâu lâu thèm cái cảm giác được ai đó quan tâm vỗ về, được yêu thương chiều chuộng dẫu biết rằng anh đang ở ngoài kia hối hả, vất vả với cuộc sống. Nhiều khi buồn vô cớ rồi trách giận anh, vậy mà chồng em chưa một lần giận, anh vẫn thế, điềm tĩnh, yêu thương và nhẫn nại.

Cuộc đời cho em được gặp anh, yêu anh và sống bên anh hàng ngày, hạnh phúc khi mỗi sáng em được nằm trọn trong lòng anh dù thằng con nó cứ cố chen vào chia cắt. Hạnh phúc là thế, là mỗi ngày tan sở, tất bật trở về nhà, trên đường đi lại nghĩ hôm nay nấu món gì cho chồng con ăn, là khi mâm cơm đã xong xuôi, khi nghe tiếng xe anh về trước cổng, câu đầu tiên của anh lúc nào cũng là: “Mẹ đâu rồi con” mặc dù biết em luôn luôn đứng trong bếp. Em thấy cuộc đời thật nhẹ nhàng, cuộc sống bớt nhiều sóng gió vì đã có anh cho em chỗ dựa. Cảm giác nằm trong vòng tay anh ấm áp, để rồi không nỡ chui ra khi đã quyết tâm dậy sớm đi tập thể dục. Cái cảm giác được che chở, bảo vệ khi vợ chồng mình đi dạo và anh luôn là người đẩy em vào mép lề, giành phần ngoài vì sợ xe đụng phải em. Tình yêu vốn đơn giản như thế. Những điều tam su này luôn ở sâu trong trái tim em.


Năm mới đã cận kề, em hạnh phúc vì được cùng anh đón thêm một cái tết, đêm giao thừa gia dinh mình lại cùng nhau đón giao thừa, rồi cả nhà mình cùng thách đố nhau xem ai là người buồn ngủ trước, thằng con nhà mình năm trước chiến thắng đấy vì nó thức đến 3 giờ sáng mà mắt vẫn tỉnh. Ngày mùng một em lại được cuộn tròn trong vòng tay anh ngủ nướng vì mình không muốn đi xông đất sớm. Sang năm vợ chồng mình chuẩn bị để cho ra một cục vàng nữa nhé anh, có thêm thành viên mới dẫu vất vả nhưng hạnh phúc càng thêm đong đầy.

Cuộc sống dẫu còn nhiều khó khăn, mỗi năm chúng ta lại thêm già và con thêm lớn, em cứ soi gương rồi nhìn mình, thử nhăn cái trán thấy nếp nhăn đã rõ. Nhưng vẫn còn trẻ hơn anh nhỉ, anh máu xấu mới 35 mà tóc muối tiêu rồi. Tết này em sẽ nhổ sạch cái đầu muối tiêu cho anh, nhỡ hói thì ráng chịu. Đấy, hạnh phúc của em là được cùng anh già đi, bạc đầu, được cùng anh đón thêm nhiều cái tết cho đến khi mình có một lũ cháu chạy xung quanh nhận lì xì. Yêu anh, chồng của em.

Sep khong tra luong thuong vi li do khong hop

Tiền bạc tôi nghĩ rất quan trọng nhưng không hiểu khi đứng ở cương vị là sếp mà mình cư xử như vậy thì người sếp đó còn có lương tâm hay không. Đây là điều mà tôi muốn chia sẻ cùng các bạn đọc trên Tam Su Gia Dinh.

Câu chuyện tôi chia sẻ với Tam Su Gia Dinh và các bạn đọc để cho mọi người hiểu rõ cái tình của người làm chủ và cái tâm của một kẻ làm thuê. Cách đây 3 tháng tôi có nhận lời làm công việc giao nhận với mức lương 4 triệu/ tháng, trợ cấp tiền xăng 500 nghìn đồng, với thỏa thuận nếu thời gian không có việc tôi sẽ được học môn tôi yêu thích. 


Chủ tôi là một người phụ nữ còn trẻ và cũng giỏi giang, sau khi tôi vào nhận công việc có ngày đi giao nhiều, có ngày tôi cũng rảnh, nhưng sau đó có nhiều lúc tôi vừa giao đồ về công ty lại phải phụ rửa chén và lau dọn.

Có những ngày vừa đi mua đồ vừa phụ rửa chén bát phục vụ cho khoảng 20 người từ sáng cho đến 7h tối. Nhưng vì yêu thích môn mình đang học tôi cũng cố gắng, rồi có nhiều lúc đi mua đồ không vừa ý thì sếp mặt nhăn mày nhó, nhiều khi phải nhìn sắc mặt sếp mà sống. Gần tết, sếp lý do không muốn phát tiền lương và thưởng đã thông báo cho tôi nghỉ việc với lý do hết sức đơn giản là không hợp nhau. 


Tiền bạc tôi nghĩ rất quan trọng nhưng không hiểu khi đứng ở cương vị là sếp mà mình cư xử như vậy thì người sếp đó còn có lương tâm hay không. Đôi lúc tam su với mọi người mà không biết mình ăn ở thất đức chỗ nào mà gặp phải sếp như thế. Thôi đành chấp nhận vậy, người ta ăn ở thất đức sẽ bị quả báo, mình tự cảm thấy sống không thẹn với lòng là được.

Co nen buong tay de nguoi yeu den voi nguoi co dieu kien hon

Sống với người kia cô ấy sẽ không thiếu gì về vật chất. Tôi thật sự rất khó xử, nếu tiếp tục chỉ sợ làm khổ cô ấy bởi gia đình tôi không chấp nhận. Tôi cần phải làm gì đây thưa các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh!

Gửi các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh, Tôi người miền Bắc còn cô ấy người miền Tây, chúng tôi sống chung được 3 năm, ở trọ xa quê, có những thời gian sống hạnh phúc bên nhau. Cô ấy đẹp người, tốt tính, sáng dậy sớm đi bộ ra chợ khoảng 500m mua đồ ăn về nấu nướng cho tôi. Sống với cô ấy tôi không phải đụng tay đến cái chén trong nhà, mọi việc đều được cô ấy lo chu toàn. Gia đình cô ấy nghèo, công việc bấp bênh, chỉ học hết lớp 9. Cô ấy chỉ làm nhân viên ở các cửa hàng điện thoại di động, làm ở chỗ nào mọi người cũng quý mến bởi cô ấy bán hàng rất giỏi. Chúng tôi cũng dự định mở một quán cà phê nho nhỏ để cô ấy có thể làm chủ nhưng chuyện đời lại không như mong muốn.


Gia đình tôi không chịu cô ấy làm dâu bởi hoàn cảnh và công việc không ổn định. Họ muốn tôi lấy vợ gần nhà, có công việc ổn định. Gia đình nhất quyết muốn tôi về quê. Nhiều lần tôi đối xử không tốt để cô ấy bớt yêu tôi đi, tôi cũng bỏ đi vài lần nhưng rồi cô ấy lại năn nỉ tôi quay về. Lần này tôi đi 7 ngày, cô ấy nhắn tin trách móc rất nhiều nhưng tôi biết cô ấy còn thương mình lắm, tôi cũng nhất quyết không về. Trong lúc này có một người đàn ông hơn cô ấy khoảng chục tuổi, một đời vợ, giàu có, cô ấy muốn gì ông cũng cho được nhưng không phải vì ý lợi dụng hay gì cả. Tôi nhìn người ta cũng đàng hoàng, họ biết cô ấy từng ở chung với tôi.


Cô ấy năn nỉ xin gặp tôi một lần nữa và nấu cho tôi một bữa ăn. Bởi đây có lẽ là lần cuối mà chúng tôi có thể chia sẻ những tam su tinh yeu với nhau. Tôi đồng ý, khi cả hai gặp nhau đã nói chuyện trong nước mắt, cô ấy vẫn muốn tôi vượt qua tất cả cho dù sống với tôi không danh phận, nghèo khó như vậy. Còn sống với người kia cô ấy sẽ không thiếu gì về vật chất. Tôi thật sự rất khó xử, nếu tiếp tục tôi chỉ sợ làm khổ cô ấy bởi gia đình tôi không chấp nhận. Nhờ mọi người cho tôi xin lời khuyên.

Nguoi yeu cu bao co con voi toi khi da cuoi nguoi khac

Tôi không biết mình nên làm gì nữa, cưới Dung thì chắc chắn không thể vì tình cảm của chúng tôi không còn dành cho nhau như trước. Tôi đang không biết phải làm gì trong hoàn cảnh này, mong các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh hãy cho tôi lời khuyên.

Gửi Tam Su Gia Dinh, Tôi 26 tuổi, Dung là người yêu cũ, kém tôi 4 tuổi. Tôi có một công việc văn phòng tương đối ổn định ở TP HCM. Bạn bè nói tôi là người trầm tính, hiền lành, chịu khó và không đua đòi. Dung là cô gái hoạt ngôn, sắc sảo, năng động, đang còn đi học. Chúng tôi vô tình quen nhau trong một lần đi chơi. Sau khoảng 2 tuần nhắn tin, Dung ngỏ ý muốn tôi là bạn trai cô ấy. Tôi thích cá tính của Dung nhưng cũng hơi bất ngờ về tin nhắn đó và có chút đắn đo. Cuối cùng, tôi vẫn quyết định nhận lời là bạn trai của Dung. Suy nghĩ của tôi lúc đó cũng muốn có một mối quan hệ nghiêm túc chứ không nghĩ là yêu chơi bời hay có ý lợi dụng. Thời gian đầu mọi việc tiến triển rất tốt, hai con người với cá tính khá trái ngược nhau nên khi bên cạnh nhau chúng tôi thấy rất vui, hạnh phúc.


Càng về sau, chuyện tình cảm giữa tôi và Dung càng gặp nhiều vấn đề. Qua bạn bè, tôi biết Dung từng thuê chung phòng 2 năm với người yêu cũ, tôi rất buồn nhưng cũng bỏ qua và tự trấn an rằng đó chỉ là quá khứ. Nhưng càng yêu, tôi càng cảm thấy bất an về mối quan hệ này, Dung thường tỏ ý không muốn cho tôi xem điện thoại. Khi thiếu tiền Dung rất hay đi cầm đồ và coi đó là điều bình thường. Tôi nhớ nhiều lần đưa tiền cho Dung để chuộc đồ về. Mặc dù tôi biết yêu nhau thì không nên quá tính toán chuyện tiền nong nhưng vẫn rất buồn khi nhiều lần Dung như vậy, vì dù sao cũng chỉ là sinh viên không nên vay nóng thường xuyên như thế. Còn nhiều chuyện nhỏ khác nữa, dần dần tạo cho tôi cảm giác hai người khó có thể gắn bó lâu dài, cách suy nghĩ của hai người ngày càng khác nhau dù tôi vẫn còn tình cảm với cô ấy.

Bố mẹ Dung thích cô ấy khi học xong sẽ về quê làm hoặc kinh doanh cùng gia đình. Nhà Dung ở quê khá giả, có điều kiện. Tôi chỉ sống với mẹ, mẹ rất thương và kỳ vọng vào tôi. Mẹ cũng không thích hai đứa kết hôn vì nhiều lý do. Tất cả những yếu tố đó đè nặng lên suy nghĩ của tôi. Tôi suy nghĩ rất kỹ rồi ngỏ ý với Dung là dừng lại. Mặc dù buồn và còn lưu luyến nhưng tôi nghĩ như vậy là tốt cho cả hai, Dung nói không muốn nhưng về sau vẫn đồng ý chia tay. Sau thời gian chia tay, chúng tôi vẫn có lúc nhắn tin. Dung không học nữa vì không thích ngành mình đang học (cô ấy học Sư phạm mầm non), về nhà giúp bố mẹ kinh doanh. Từ khi về quê, Dung có đôi lần lên Sài Gòn chơi, chúng tôi có gặp nhau và đã đi quá giới hạn. Có lẽ đây là sai lầm của cả hai.


Thời gian sau đó, chúng tôi không gặp nhau nữa. Những tưởng sau gần một năm chia tay, mọi việc đã lắng xuống thì Dung gọi điện kể sau đó đã đi lấy chồng theo sắp đặt của gia đình dù không có tình cảm. Dung ly hôn chồng 2 tháng sau đó. Một thời gian sau Dung sinh ra một bé trai, bảo chắc chắn đứa bé đó là của tôi, trước khi cưới Dung biết mình đã có thai nhưng vẫn giấu mọi người. Tôi như chết lặng không nghĩ mọi chuyện lại xảy ra như vậy. Tại sao Dung lại phải làm như thế?

Dung bảo tôi về làm giấy khai sinh cho đứa bé ấy cho nó có đủ tên bố mẹ, rồi sau này gia đình Dung sẽ nuôi, không yêu cầu bất cứ trách nhiệm gì từ tôi. Dung bảo rằng vì bố mẹ Dung không có con trai, chỉ có hai chị em gái, tuy mới đầu có buồn nhưng cho rằng đứa bé đến là niềm hanh phuc gia dinh, cũng là phúc nên rất yêu thương thằng bé. Gia đình Dung cũng thông cảm và không trách tôi. Tôi thật sự không biết phải làm gì cho trọn vẹn bây giờ nữa? Mặc dù gia đình Dung không trách nhưng tâm lý tôi cảm thấy thật sự rất nặng nề. Tôi không biết mình nên làm gì nữa, cưới Dung thì chắc chắn không thể vì tình cảm của chúng tôi không còn dành cho nhau như trước. Dung cũng bảo không còn nhớ nhiều kỷ niệm về tôi nữa và giờ chỉ có đứa bé.

Tôi biết mọi việc xảy ra cũng do lỗi của mình nhưng thật sự mong nhận được lời khuyên chân thành của các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh, tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này?

Toi phan van khi phai lua chon giua hai nguoi dan ong

Tôi không biết nên tiếp tục mối quan hệ ở xa mà không cần lên kế hoạch gì với anh ở Singapore, cứ đợi tới đâu hay tới đó, hay nên thúc giục anh bên Đức sang đây ở? Mong các bạn đọc của Tam Su ia Dinh hãy cho tôi lời khuyên!

Tôi 29 tuổi, sắp bước qua tuổi 30. Tôi quê ở vùng sâu vùng xa, gia đình đủ ăn đủ mặc nhưng vì ba mẹ đều tốt nghiệp đại học nên từ nhỏ tôi đã được tạo điều kiện học tập rất tốt. Sau này lên Sài Gòn học đại học, tôi vào một trường tốt nên môi trường tại đây đã giúp tôi trở thành một người năng động, đầu óc cởi mở, tôi nói thông thạo 2 ngoại ngữ và tham gia vào rất nhiều chương trình quốc tế. Sau 2 mối tình bất thành, cách đây 3 năm tôi gặp gỡ và có quan hệ tình cảm với một bạn (nhỏ hơn tôi 2 tuổi) người Đức. Từ đây mà tam su tinh yeu của tôi bước sang trang mới với nhiều lo lắng và băn khoăn.


Sau này tôi và bạn ấy ai về nước người nấy nhưng vẫn duy trì gặp gỡ mỗi 2 tháng. Chúng tôi không hề có kế hoạch cụ thể gì cho tương lai. Bạn ấy nói chỉ qua Việt Nam ở nếu có một công việc thật tốt do công ty bên đó gửi sang (mà bạn ấy còn trẻ nên cũng khó có cơ hội này). Còn tôi rất thích cuộc sống của mình ở Sài Gòn. Tuy lương bổng chỉ tầm 30 triệu/tháng nhưng cuộc sống của tôi rất phong phú và vui vẻ. Tôi không tưởng tượng được mình sẽ sống ở Đức và làm những công việc nhàm chán do không thể tìm được việc như ý.

Gần đây tôi gặp một anh lớn hơn 4 tuổi, chúng tôi có đi ăn uống vài lần, tôi cảm thấy anh chàng này cũng thú vị nhưng vì anh sống ở Singapore nên tôi không có ý định quen vì cũng ở xa. Chỉ là tự dưng nảy sinh cảm giác với một người khác làm tôi lo ngại về mối quan hệ của mình với anh chàng ở Đức. Hiện tôi không biết nên tiếp tục mối quan hệ ở xa mà không cần lên kế hoạch gì, cứ đợi tới đâu hay tới đó hay nên thúc giục anh sang đây ở? 


Bởi tôi sẽ không sang Đức ở. Trước đây chúng tôi có nói chuyện này nhưng luôn kết thúc bằng việc không có phương án. Hay tôi nên giải phóng mình để tìm kiếm các mối quan hệ khác? Tôi cũng bận nên không có nhiều thời gian suy nghĩ về chuyện này nhưng có lẽ đã đến lúc cần nghiêm túc hơn trong việc chọn người yêu vì bản thân sắp 30 tuổi rồi. Xin các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh cho tôi lời khuyên. Cảm ơn các bạn.