Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Lam sao de co the to tinh voi co ban dong nghiep de thuong

Anh nhớ hình ảnh một cô giáo xinh xắn đang giảng bài, một cô bạn đồng nghiệp luôn vui vẻ, hòa đồng với mọi người, trong đó có cả anh. Tôi hi vọng có thể chia sẻ câu chuyện của tôi vô cùng đơn giản và gần gũi với các bạn đọc của Tam Su Gia Dinh.

Anh biết em từ khi mới đặt chân vào trường nhận việc theo sự phân công từ Sở giáo dục. Ngày đầu tiên được gặp em, người đồng nghiệp cùng chung tổ Địa dễ thương, dáng vẻ ưa nhìn, giọng nói ngọt ngào như cuốn hút tâm hồn anh. Em hồn nhiên, vui vẻ, hòa đồng, đã làm quen với anh bằng một câu hỏi hồn nhiên: "Bạn tên gì, sinh năm nào". Cảm giác thật thân quen làm sao, nhưng đó chỉ là ấn tượng ban đầu. Dần dần, khi công việc cũng đi vào ổn định thì chúng ta tiếp xúc với nhau nhiều hơn. Ban đầu anh thích nhất cách xưng hô "tớ, cậu'' của em (em người gốc Bắc, anh người miền Nam). Anh ấn tượng nhất ở em là sự nhanh nhẹn trong công việc, ứng xử tinh tế với đồng nghiệp, dạy học cuốn hút học sinh khiến nhiều lúc anh thầm mong mình được như em. Anh cũng không biết đã thích em từ lúc nào, nhưng có lẽ tình cảm nảy sinh tự nhiên nơi con tim này. (Các bạn có thể chia sẻ câu chuyện của mình với Tam Su Gia Dinh để có được nhiều đóng góp ý nghĩa cho hoàn cảnh của bản than)


Em có cái tên rất đẹp, cái tên của một loài chim biển. Anh chỉ biết rằng chúng mình quen nhau nhiều hơn từ khi em với anh cùng đi học thêm tiếng Anh vào buổi tối, bởi em đang học lên thạc sĩ và cũng muốn cải thiện vốn tiếng Anh. Anh cũng thấy thích thú điều đó và rồi chúng mình đi học chung với nhau cũng được một thời gian. Ở trên trường, nhiều lúc em giúp anh chấm bài, anh dạy thay cho em những khi em bận rộn như đi học thạc sĩ. Anh cũng nhiều lúc muốn bày tỏ tình cảm nhưng con tim dường như loạn nhịp khi nhìn thấy em. Đến một ngày sau Tết năm ngoái, anh đã nói thích em, em từ chối chỉ xem anh như một người anh trai, một người bạn thân và là đồng nghiệp chung tổ. Anh thấy hơi buồn một chút nhưng vẫn thấy mến em bởi nhiều lúc thấy hình bóng em luôn xuất hiện trong tâm trí anh.


Anh nhớ hình ảnh một cô giáo xinh xắn đang giảng bài, một cô bạn đồng nghiệp luôn vui vẻ, hòa đồng với mọi người, trong đó có cả anh. Anh nhớ những khi được chở em trên xe máy về nơi em ở trọ, đó là lúc anh cảm thấy hạnh phúc nhất, hoặc những khi cùng ngồi uống nước với em trong quán cà phê hay đi ăn chung. Anh biết em là cô gái giỏi giang, tự lập từ khi còn học đại học và đi làm xa quê hương, còn anh lại là một chàng trai hậu đậu, khờ khạo, vụng về nên nhiều lúc muốn sửa đổi bản thân cho xứng đáng với em, để anh có thể nói lên những lời tam su tinh yeu nơi đáy lòng này. Anh nhớ những khi em nói đùa rằng em mới là “chị của anh” vì sự thật là em sinh trước anh vài tháng. Anh thích những khi em có cử chỉ hồn nhiên như vậy, điều đó càng làm con tim anh xao xuyến. Anh đang có cảm giác yêu đơn phương em và muốn nói: “Anh yêu em” nhưng sao không đủ can đảm để nói nên lời. Giờ anh chỉ thầm mong được nhìn thấy em, cùng em chuyện trò và bày tỏ tình cảm .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét