Tâm sự gia đình - Các chị em chúng
ta, luôn mong chồng mình mạnh mẽ, lãnh đạo bên ngoài xã hội. Nhưng thực chất
trong gia đình, các chị có bao giờ nhường nhịn anh ấy chưa, hay lúc nào cũng muốn
quản chồng...
Đọc mục tâm sự, tôi thấy nhiều phụ nữ đang đòi hỏi quá đáng ở
người đàn ông, tất nhiên không phải tất cả phụ nữ đều như vậy. Nếu chị em nào
thấy mình không có những đặc điểm như trong bài viết thì hãy hiểu rằng mình
không phải đối tượng đang được nói đến. Trước hết theo quan điểm cá nhân tôi
thì phụ nữ tài giỏi có đạo đức hơn đàn ông. Từ khi đi học tôi đã thấy đa số nữ
sinh học giỏi hơn nam sinh. Phụ nữ thường trưởng thành sớm hơn, có hiểu biết
hơn, tinh tế hơn, tháo vát hơn, kiên nhẫn hơn, có nghị lực hơn. Đàn ông ham vui
hơn, kém tinh tế hơn, nóng nảy hơn, thiếu kiên nhẫn, lại nhiều tật xấu.
Không dễ dàng gì để vợ chồng có thể hòa hợp
Về mặt sinh lý ông trời lại bất công, phụ nữ gánh vác vai
trò mang nặng đẻ đau, mỗi tháng phụ nữ có một tuần khó ở, phụ nữ lại thường
chân yếu tay mềm. Với những tố chất vượt trội về tài năng, đức độ nhưng lại thiệt
thòi về mặt sinh lý, nếu phụ nữ chịu giả vờ nhường phần hơn cho đàn ông thì cuộc
sống dễ chịu hơn nhiều. Vậy mà nhiều chị lại đòi hỏi ngày càng quá đáng những
điều đàn ông không làm được, chồng thua kém thì lại chê bất tài.
Các chị thích lấy một người chồng có tài nhưng lại đòi hỏi
chồng luôn nhượng bộ, chịu thua cái lý của các chị mỗi khi có mâu thuẫn. Vậy
sao mấy chị không chọn người nào thấp kém hơn hẳn mình mà lấy? Chồng hiền quá,
không thích hơn thua với ai thì bị chê là không có chí tiến thủ. Các chị thích
lấy một người chồng mạnh mẽ, sẵn sàng đấu tranh với người ngoài nhưng lại đòi hỏi
chồng nhẫn nhịn khi mình ngang bướng. Vậy sao mấy chị không chọn người nào thùy
mị, ngoan hiền mà lấy. Đa số chồng các chị lớn tuổi hơn, chững chạc hơn, nhưng
các chị đòi nói chuyện sòng phẳng, ngang hàng, có khi phát ngôn như là chị hai
của chồng vậy. Sao mấy chị không chọn người nhỏ hơn vài ba tuổi để làm chị người
ta đi?
Chồng lỡ tay đánh một cái sẽ bị nói là vũ phu, bạo hành. Thế
nhưng khi có chuyện không vừa ý là mấy chị cứ cằn nhằn, lải nhải; hoặc là giận
lẫy không thèm nói chuyện; kinh khủng hơn là khóc lóc ỉ ôi, hoặc xúc phạm chồng.
Đây là những món bạo hành tinh thần mà các chị tự cho rằng mình có quyền, vì
mình là phụ nữ. Thử tưởng tượng một ông chồng nói nhiều, hay giận lẫy, khóc lóc
ỉ ôi thì sao? Các chị sẽ kêu là “đồ đàn bà”.
Một vài chị lại còn dại hơn, khi cãi nhau sẵn sàng thách thức
“anh có gan thì đánh tôi đi” hoặc gần như vậy. Thế ra nếu nhịn thì mấy chị cho
rằng chồng là người nhát gan, yếu kém à? Đừng nghĩ họ thích đánh phụ nữ. Có thể
họ từng nghĩ nhiều lần “nếu cô không phải là phụ nữ và là người tôi yêu thì tôi
đánh cô lâu rồi” cho đến khi họ không còn suy nghĩ được nữa vì điên tiết lên.
Nên biết đàn ông đa số đều từng đánh nhau một vài lần và đối thủ của họ cũng là
đàn ông.
Phải chăng các chị mơ tưởng một người giỏi giang nhưng trước
mặt các chị thì phải giả vờ kém cỏi hơn? Các chị muốn một người bên trong mạnh
mẽ nhưng bên ngoài phải nhu mì; một người chững chạc hơn nhưng phải tôn kính vợ
như một người chị? Sao mấy chị không giả vờ nhường phần hơn cho chồng và yêu cầu
chồng gánh vác nhiều hơn. Tất nhiên là nếu chồng không chịu gánh vác, chia sẻ
thì quá tệ, nhưng phụ nữ mà đòi tranh phần hơn với chồng thì cũng quá dại dột
(mặc dù phụ nữ giỏi hơn thật đấy).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét