Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

Ban gai khong muon cong bo quan he cua chung toi

Tôi thích em lắm nhưng chỉ biết đứng xa nhìn em, lên trường hai đứa không dám nhìn nhau luôn, tình cảm dành cho nhau chỉ còn là những dòng tin nhắn. Tôi phải làm gì đây thưa Tam Su Gia Dinh và các bạn đọc!

Gửi Tam Su Gia Dinh, câu chuyện của tôi như sau: Tôi 28 tuổi, là người miền Trung, em 27 tuổi, là người miền Bắc. Chúng tôi tình cờ cùng thi vào và làm việc tại một trường chuyên ở phía Nam. Tôi thi vào trường bằng năng lực, không hề có mối quan hệ nào. Em thi vào trường cũng bằng năng lực và một chút quan hệ với thầy hiệu phó. Suốt 4 tháng sống cùng nhau dưới môi trường ký túc xá, tôi cảm thấy thích em thật sự. Qua đứa bạn cùng phòng, tôi biết em cũng có tình cảm với mình. Tôi thích em bởi tính cách em nhẹ nhàng và lối suy nghĩ sâu sắc. Tôi là một chàng trai bộc trực, thẳng thắn và suy nghĩ có phần đơn giản. Tôi là người không giỏi kìm chế cảm xúc. Tôi thích em và thể hiện điều đó cho em với mọi người biết. Không ngờ điều đó lại tạo một áp lực lớn cho em.


Chúng tôi là giáo viên trẻ, mới về trường nên là tâm điểm của mọi sự chú ý, mọi cử chỉ và hành động của chúng tôi đều bị để ý. Mọi chuyện trở nên rắc rối khi trong đợt nghỉ vừa rồi, nhóm chúng tôi cùng đi Đà Lạt chơi 5 ngày và tôi thể hiện tình cảm với em trước mặt mọi người. Không ngờ điều đó lại gây áp lực cho em, em sợ mọi thứ, sợ mọi người bàn tán, sợ thầy hiệu phó biết chuyện sẽ la em, hơn hết em sợ ảnh hưởng đến tương lai của hai đứa, em sợ nếu chúng tôi yêu nhau sẽ ảnh hưởng đến chất lượng công việc. Em tránh mặt mọi người, suốt ngày chỉ ở trong phòng, trừ những lúc đi dạy. Tôi đã cố gắng thuyết phục em đương đầu với mọi chuyện mà em không chịu. Em bảo tôi hãy dừng lại, tôi thật sự rất buồn nhưng vẫn làm theo lời em.


Qua đứa bạn cùng phòng, em nhắn nhủ đến tôi là hãy chờ đợi, sau 1-2 năm khi hai đứa thật sự có chỗ đứng vững chắc trong trường rồi mới tính đến chuyện tình cảm. Tôi làm theo lời em, hai đứa cố gắng tránh mặt nhau, tôi thích em lắm nhưng chỉ biết đứng xa nhìn em, lên trường hai đứa không dám nhìn nhau luôn, tình cảm dành cho nhau chỉ còn là những dòng tin nhắn. Tôi thật sự buồn và mong muốn thời gian qua nhanh để được gần em, lo lắng cho em. Những tam su tinh yeu cũng không thể sẻ chia cùng em. Sống cách nhau vài bước chân mà cứ ngỡ như xa lắm, giờ tôi chỉ biết chờ đợi và âm thầm nhìn em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét