Con biết, về làm dâu nhà mình không phải chuyện dễ dàng gì.
Thế nên, bao nhiêu năm qua, con đã cố gắng làm tròn bổn phận, sống không để mất
lòng bố mẹ. Con luôn trăn trở một điều vì mấy năm làm dâu, con không thể sinh
cho con trai mẹ một cậu con trai, không cho mẹ có được cháu đích tôn.
Lấy anh ấy, là con trưởng lại là con một trong gia đình, con
chịu vô vàn áp lực. Con sợ nếu mình không sinh được con trai thì sẽ thế nào. Đứa
con đầu lòng, con ngày ngóng đêm mong, chỉ cầu trời sao cho đó là con trai thì
sẽ yên tâm sau này. Nhưng ông trời có lẽ không nghe thấy lời cầu nguyện của
con…
Con siêu âm con gái. Về nhà nói với mẹ ấp a ấp úng vì sợ mẹ
buồn. Mẹ buồn thật, vì trong thâm tâm mẹ cầu mong đó sẽ là cháu trai đích tôn của
mẹ. Con biết, đây là đứa cháu mà mẹ không mong đợi. Nhưng đó là con của con,
con không thể vô tâm với con gái của mình dù rằng, trong lòng con chỉ ước, đó
là con trai.
Áp lực từ mẹ, từ bố, từ chồng con và cả họ hàng nhà chồng,
con sợ sệt vô cùng khi sinh đứa con thứ hai. Mẹ đã không cho con có được cảm
giác thoải mái ngay từ khi con sinh cháu đầu lòng. Mẹ không mấy ngó ngàng, không
mấy yêu thương khiến con cảm thấy vô cùng tổn thương. Nhưng con nhịn, vì gia
đình, vì hạnh phúc và vì luôn nuôi hi vọng một ngày nào đó, cháu đích tôn của mẹ
sẽ ra đời…
‘Mẹ ơi, con lại có thai’. Con nói với mẹ như vậy và mẹ chờ đợi
một câu nói rằng ‘con mang thai bé trai rồi mẹ ạ’. Khi mẹ hăm hở hỏi ‘thế con
siêu âm chưa, trai hay gái’, ánh mắt con trùng xuống. Con biết, mẹ sẽ buồn và
thất vọng vô cùng vì lại một lần nữa, con mang thai con gái.
Mẹ gào lên ‘mẹ đã dặn chúng mày như thế nào rồi? Phải tính
toán kĩ càng, phải cẩn trọng, phải khám xét, bằng mọi thứ cũng phải cho mẹ có
được đứa cháu trai cơ mà? Sao bây giờ lại là con gái? Bỏ, bỏ ngay… đẻ bằng được
con trai thì thôi…”.
Nghe lời mẹ nói, con lặng người. Giọng của mẹ khiến con cảm
thấy đau khổ vô cùng. Mẹ kiên quyết như thế, con liệu có đường lui? Mẹ ơi, con
biết, mẹ khát khao một cậu cháu trai, một người nối dõi tông đường. Chồng con
cũng khát khao có được một cu cậu, và con cũng vậy. Nhưng bản thân con cảm thấy
bỏ thai là tội lỗi, là sai lầm và cả đời này con có thể sống không yên. Con
cũng chịu bao áp lực, cũng biết sẽ vô cùng khó sống nếu như mẹ không thể chấp
nhận được 3 đứa cháu gái. Nhưng con còn cách nào khác sao mẹ?
Mẹ bảo, nếu con không chịu bỏ thai mẹ sẽ lấy vợ khác cho con
trai mẹ. Mẹ ơi, con xn mẹ đừng bắt con phá thai vì đó là con của con, là giọt
máu của con và con phải cố gắng bằng mọi giá để bảo vệ con của con, dù đó là đứa
con mà nhiều người không hề mong muốn có. Người làm mẹ mà bỏ con, thì làm sao
mà đời này thanh thản?
Mẹ cũng làm mẹ, mẹ cũng hiểu tấm lòng mình dành cho con cái
là như thế nào. Chỉ cần có con, mẹ sẽ làm tất cả để con mẹ được yêu thương,
quan tâm, chiều chuộng. Nhưng bây giờ, mẹ lại bắt con bỏ con của mình, phải làm
sao đây mẹ ơi!
Van xin mẹ để con được ở trong nhà này quả là một điều vô
cùng khó khăn phải không mẹ? Nhưng con mong muốn rằng, mẹ hãy cho con một cơ hội
để mẹ hiểu ra rằng, trai gái không hề quan trọng. Quan trọng là gia đình hạnh
phúc, mọi người yêu thương nhau, con cháu quan tâm ông bà. Mẹ đừng biến con
thành người mẹ vô lương tâm được không mẹ?
Còn nếu, mẹ không cho con được cơ hội nào nữa, con chấp nhận
ra đi, con sẽ nuôi con của con dù có khó khăn như thế nào đi chăng nữa. Và chồng
con, anh ấy nhất định phải có trách nhiệm với các con của con khi chúng tròn 18
tuổi. Đó là điều con mong muốn nhất lúc này… Con không thể bỏ con, con cũng
không muốn bỏ con của con, mong mẹ hiểu cho con mẹ nhé!
Theo khám phá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét