Tôi hút thuốc, và cha mẹ tôi qua đời vì ung thư. Mặc
kệ, hai hình ảnh cảnh báo rõ rang đó, tôi vẫn không quan tâm đến sức khỏe của
mình. Tôi hút khoảng 40 điếu một ngày, Và không muốn đánh đuổi việc đó với bất
cứ thứ gì. Tôi còn uống bia và rượu Sake Nhật Bản mỗi tối.
Tháng 7 năm ngoái, tôi cảm thấy sâu trong cổ họng rất
rát và giọng của tôi trở nên khàn khàn. Tôi đơn giản nghĩ rằng tôi đã hút thuốc
quá nhiều, nhưng chẳng mấy chốc tôi khạc ra đờm máu và trong nhà tắm tôi ho ra
máu cục màu đỏ đậm.
Do tôi làm việc tại một chi nhánh của hội trường
thành phố, nên tôi lập tức đến bệnh viện của thành phố đó. Bệnh viện bào tôi chờ,
vì họ nói tôi sẽ có thể nhận kết quả kiểm tra ngay sau đó. Sau một loạt xét
nghiệm, tôi được chuẩn đoán với “Ung
thu phoi giai doan cuoi” (tất nhiên, họ không
nói với tôi ung thư đó là giai đoạn cuối, nhưng vợ tôi nói rằng tôi sẽ phải chết).
Tôi bị khối u lớn ở phổi trái và giải phẫu thì rất
khó vì vùng tổn thương quá gần tim.
Mẹ tôi qua đời vì ung thư ruột già sáu năm trước khi
cha tôi cắt bỏ toàn bộ dạ dày hồi ba năm về trước cũng vì ung thư. Và giờ đến
lượt tôi.
Tôi đã làm xạ trị và hóa trị tại bệnh viện. Thuốc chống
ung thư gây cho tôi đau đớn khủng khiếp, và xạ trị thì ít có tác dụng sau một
tháng trong bệnh viện, tôi hầu như bị liệt giường. Da mặt tôi từ từ đen dần và
tôi mất hết năng lượng. Mỗi ngày, tôi chỉ có thể nằm giường, không cử động. Vợ
tôi ngày ngày đến bệnh viện thăm tôi, nhưng bà ấy không thể ở lâu vì còn phải
chăm sóc cha tôi đang bị bệnh.
Tháng 11, tôi quyết định thử phương pháp trị liệu ở
nhà. Vì tôi không có gì để làm trong bệnh viện, ngoài ra, tôi cảm thấy thoải
mái hơn khi ở nhà. Trong khi xuất viện, bác sĩ nói với vợ tôi rằng tôi chỉ còn
sống dài nhất là 2-3 tháng. Nếu tôi may mắn thì có thể đón tết.
10 ngày sau khi về nhà, vợ tôi đọc thấy Fucoidan
trong tạp chí sức khỏe. Đó chính là phát hiện thay đổi cuộc đời tôi. Bài viết
nói về chất siêu nhờn của tảo biển có chứa rất nhiều thành phần hữu ích, bao gồm
hợp chất chữa trị ung thư.
Tôi hoài nghi liệu tảo biển có thể trị bệnh mà thậm
chí bệnh viện không thể chữa trị không. Tuy nhiên, tôi không thể nói những suy
nghĩ đó trước vợ tôi, người đã liều lĩnh tìm kiếm cách chữa trị cho tôi.
Tôi bắt đầu uống Fucoidan ngay sau khi nhận bưu kiện.
Liều dùng đề nghị là 3-5 viên mỗi ngày, nhưng tôi uống 5 viên một lần, mỗi ngày
2 lần. Đó là đề nghị của vợ tôi là “tăng liều dùng, nếu không có tác dụng phụ.”
Ý tưởng của bà ấy thật tuyệt vời. Sau 20 ngày với liệu pháp Fucoidan, tôi bắt đầu
cảm thấy đói. Tôi chỉ có thể ăn được cháo trước đó, và tôi khó tìm thấy sự ngon
miệng đối với thức ăn đặc. Tuy nhiên, ngày hôm đó, tôi lại thèm củ cải trắng tiểm
kiểu Nhật Bản.
Sau đó, những cơn đau lồng ngực của tôi cũng dần dần
giảm xuống. Tôi có thể đã chỉ “cảm thấy” như vậy, nhưng nó đã cho tôi “hy vọng
cho cuộc sống.” Trong khoảng một tháng, tôi đã có thể ra khỏi giường và đi bộ
trong nhà tôi.
Sau các ngày lễ năm mới, tôi tiến hành cuốc xét nghiệm
khác. Theo chuẩn đoán ban đầu, tôi đã sống qua thời điểm dự tính, nhưng khuôn mặt
của tôi đã không còn nhạt và tôi bắt đầu cảm thấy tôi có thể đánh bại ung thư.
X-quang, MRI và máy đánh dấu khối u, tất cả đều cho
biết ung thư đã không phát triển nữa và thậm chí đã thu nhỏ lại đáng kể. Bác sĩ
nói, tôi đã có thể thực hiện được phẫu thuật để cắt bỏ khối u nhưng tôi đã trả
lời, “không cảm ơn.” Tôi đã có thể đi xa như thế này với Fucoidan. Tôi nghĩ,
tôi có thể sẽ không còn bị Ung
thu phoi giai doan cuoinữa bằng cách tiếp tục
phương pháp trị liệu này lâu hơn chút nữa.
Khi nhận được kết quả khả quan từ bệnh viện, tôi đã
thay đổi kế hoạch chống chọi với ung thư với mọi phí tổn.
Tháng 3 năm sau, bệnh trạng của tôi đã cải thiện rất
nhiều, tôi có thể đi dạo trong ngày nắng ấm. Xét nghiệm mà tôi được tiến hành ở
tuần thứ 2 của tháng 4 đã “xóa sạch hóa đơn của sức khỏe.” Vì ung thư đã hoàn
toàn tiêu biến. Tôi trở lại làm việc vào tháng 5, sau sáu tháng vắng mặt dưỡng
bệnh. Tôi chỉ sử dụng nhiều ngày nghỉ phép của hàng năm tích lũy để lại, do đó,
vị trí của tôi trong công ty và mức lương vẫn như cũ.
6 tháng trôi qua, sau khi trở lại làm việc. Tôi
không dám tin rằng tôi đã đấu tranh để được sống sót chỉ một năm trước. Tôi đã
không bị cảm mạo từ lúc đó. Có lẽ, cái gì đó đã thay đổi bên trong cơ thể tôi.
Tôi tiếp tục uống Fucoidan và tất nhiên tôi sẽ tiếp tục uống Fucoidan trong suốt
cuộc đời mình. Fucoidan mang lại cho tôi cảm giác an toàn rằng tôi không phải
chống chọi với ung thư thêm một lần nào nữa. Tôi bỏ hút thuốc và chỉ thỉnh thoảng
uống rượu như là một lời nhắc nhở hân hoan rằng tôi còn sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét