Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

'Đừng mà anh' : câu nói sau cánh cửa phòng của người yêu. Ập vào bắt quả tang thì...


Máu điên trong người sôi lên, lành làm gáo, vỡ làm muôi, trước khi chia tay, Tú nhất định phải dạy cho Linh một bài học mới được.
Tú và Linh mới nhận lời yêu nhau được chừng 3 tháng thôi. Mới 3 tháng mà Tú cảm giác như dài 3 năm vậy. Đơn giản, trong 3 tháng ấy, Linh đã mang lại cho Tú vô cùng nhiều cảm xúc mới lạ, những trải nghiệm thú vị mà lần đầu tiên Tú được biết trong cuộc đời này. Nụ cười trong trẻo, hồn nhiên, giọng nói ngọt ngào của Linh như xua tan hết bao mệt mỏi của Tú khi cả hai ở bên nhau. Ngay cả những khi cả hai xảy ra mâu thuẫn, cãi vã thì Tú cũng không thể giận Linh quá 5 phút bởi sự hồn nhiên, nhí nhảnh của Linh.
Tú đã tốt nghiệp và đi làm được 3 năm. Công việc cho mức thu nhập khá ổn định hay nói đúng hơn là đã sẵn sàng để bắt đầu xây dựng một gia đình. Còn Linh, Linh đang là sinh viên năm cuối của khoa diễn xuất. Linh được đánh giá cao là sinh viên có triển vọng nhất khoa. Tú cũng tự hào về Linh lắm, vì biết đâu sau này Tú lại có một cô vợ là diễn viên nổi tiếng thì sao.
Công việc của Tú ngày thường khá bận rộn nên gần như chỉ có buổi tối, Tú và Linh mới có thể gặp nhau, cùng nhau đi ăn, trò chuyện. Linh quả thực rất xinh đẹp, duyên dáng nên mỗi lần ở bên cạnh Linh, Tú đều phải rất kiềm chế để mọi chuyện không đi quá giới hạn vì Linh vẫn muốn giữ trọn đến đêm tân hôn.
Tú yêu Linh và tôn trọng mọi quyết định của Linh. Tú định đợi sau khi Linh ra trường sẽ chính thức đưa bố mẹ tới nhà Linh đặt vấn đề. Bởi Tú biết, một người con gái tốt, tài giỏi, xinh đẹp như Linh sẽ có rất nhiều kẻ nhòm ngó, đeo đuổi. Mà tình yêu ấy, thì chẳng nói trước được điều gì. Phải ván đã đóng thuyền, phải cưới về rồi thì mới chắc ăn được.
Trong tâm trí Tú vẫn rất tin tưởng Linh nhưng dòng đời này bon chen, xô đẩy lắm. Nên trong đầu Tú lúc nào cũng có những suy nghĩ lo sợ sẽ có kẻ cướp mất Linh đi. Bởi bản thân tự đánh giá, Tú vẫn thấy mình còn nhiều khuyết điểm và chưa được tốt lắm. Chính vì vậy mới xảy ra câu chuyện bi hài ngày hôm ấy.
Tối đó, như thường ngày, Tú qua đón Linh đi chơi. Nhưng hôm nay tan làm sớm, lại nghe Linh nói Linh được nghỉ ở nhà để chuẩn bị cho vài môn thi nên Tú muốn qua sớm, đưa Linh đi đâu đó cho khuây khỏa vì sợ Linh học nhiều, lại mệt. Háo hức dựng xe ở sân, Tú không gọi điện cho Linh trước vì muốn Linh bất ngờ. Ai mà biết được, người bất ngờ lại chính là Tú. Đôi giày nam trước cửa khiến Tú nóng mặt. Phòng khách lại không có ai càng làm cho những suy nghĩ không hay ho trong Tú trỗi dậy nhiều hơn.
Nhẹ nhàng bước từng bước chân lên cầu thang, dừng chân trước cánh cửa phòng ngủ của Linh, mặt Tú nhanh chóng tối xầm lại, hai tai đỏ ửng, nóng bừng khi nghe thấy câu nói ấy:
- Đừng mà anh, đừng làm em đau!
Trời đất thiên địa ơi, cái chất giọng quá ư quen thuộc đó chẳng phải là của Linh, cô người yêu trong trắng của Tú hay sao? Thật không ngờ, Tú đã nghĩ sai về Linh. Linh trơ tráo đến mức đáng sợ, lén lút đưa trai về nhà sau lưng Tú thế này. Máu điên trong người sôi lên, lành làm gáo, vỡ làm muôi, trước khi chia tay, Tú nhất định phải dạy cho Linh một bài học mới được. Ngay lập tức, Dũng đẩy cửa ập vào…
Cảnh tượng trước mắt khiến Tú chỉ biết ú ớ liên hồi. Linh đang ngồi trên giường, tay cầm cuốn sách kịch bản, miệng thì la oai oái. Còn ở ghế, cậu trai đó đang ngồi co ro trên ghế, lẩm nhẩm cái gì đó trong cuốn sách đang cầm trên tay.
- Kìa, anh đến khi nào sao không gọi em chứ!
Chất giọng lảnh lót quen thuộc của Linh đưa Tú trở về thực tại. Cậu trai kia thấy vậy đứng dậy, cúi người chào Tú rất lễ phép.
- Dạ, em chào anh ạ! Em học khóa dưới chị Linh. Đến đây nhờ chị ấy chỉ cho vài đường diễn xuất ạ!
Mặt Tú đỏ bừng vì ngại ngùng. Những suy nghĩ đen tối bay biến nhường chỗ cho sự xấu hổ. Nhìn dáng vẻ đó của Tú, Linh chỉ biết bụm miệng cười vì nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Sau hôm ấy, Tú đã xin lỗi Linh rất nhiều. Tình yêu rất cần sự tin tưởng. Bởi nhiều khi, chỉ thiếu đi một chút tin tưởng, mọi thứ đã sụp đổ hết rồi.

Nguồn: Mi Mi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét